
Lâu lắm mới đọc một câu chuyện mà khi đóng
trang văn cảm thấy có sự luyến tiếc, Lục Xu ơi! Sao không dài thêm chút nữa… Nhưng
có lẽ tới đó là đủ, bởi thêm nữa thì không cho người ta cái cảm giác chưa no như
thế.
Nói một cách chân thành, nội dung chuyện không
mới. Cách dẫn văn án rất hay: một sự cố say rượu, một tình yêu đứt gánh, một cuộc
hôn nhân ràng buộc, nhưng có phải thật sự không có tình yêu? Đáp án là có, hơn
nữa còn là một loại tình yêu tha thiết, kìm nén. Cả nam nữ chính đều thâm tình.
Họ giấu quá kỹ tình cảm của bản thân vì những lí do rất riêng. Nhưng có những bí
mật sở dĩ tồn tại là vì chờ ngày được làm sáng tỏ…
Nữ chính đúng tuýp nhân vật mình thích: lạnh
lùng, không hào nhoáng, có một chút ích kỷ theo kiểu yêu bản thân nhưng thực tế
và không giả tạo. Cô thần tượng một tình yêu hoàn mỹ, không cho phép có sự phản
bội sau khi chứng kiến cha làm mẹ đau khổ. Nhưng rốt cuộc chính cô là kẻ thay lòng
đổi dạ. Đương nhiên Lê Khê không thể chấp nhận sự thật này, nên cô đã bóp nát
những cảm xúc với Hướng Đình từ trong trứng nước.
Nam chính là công tử đa tình, nhưng khi một
người con gái đã bước được vào trái tim anh thì sẽ ở mãi trong đó. Hướng Đình yêu
Lê Khê trước cả khi cô trở thành bạn gái của Kha Văn Hằng, bạn thân của anh. Nhưng
anh chưa bao giờ dám thừa nhận việc này. Để được gần cô, anh đã quen với người
bạn thân nhất của cô, Tỉnh Lan. Một cách hết sức tình cờ, Tỉnh Lan trở thành nhân
chứng sống cho tình yêu thầm kín của Hướng Đình và Lê Khê.
Có lẽ mọi chuyện sẽ chẳng có gì thay đổi. Lê
Khê sẽ cùng với Kha Văn Hằng xây dựng gia đình theo cách mà cô luôn mơ ước. Hướng
Đình và Tỉnh Lan cũng sẽ chôn dấu bí mật riêng họ biết. Nhưng một đêm say đã
khiến mọi chuyện chệch quỹ đạo. Lê Khê mang thai và cô buộc phải kết hôn với Hướng
Đình theo sự thúc ép từ 2 bên gia đình.
Đáng lẽ cuộc hôn nhân này chính là nút thắt
giải quyết mọi vấn đề, nhưng 2 nhân vật chính quá cố chấp. Lê Khê giữ nguyên nỗi
day dứt với tình yêu không hoàn mỹ cùng Kha Văn Hằng. Cô không thể tha thứ cho
sự phản bội của chính mình. Nên cô không dành một chút tâm tư nào cho gia đình,
không một cái liếc mắt yêu thương dành cho cô con gái. Ngược lại, Hướng Đình luôn
cố gắng xây đắp cho cô một gia đình như cô hằng mong, anh ưu tiên tất cả những
sở thích của cô. Anh yêu thương con gái nhiều hơn khi cô bé giống hệt mẹ. Nhưng
anh luôn như vậy, luôn im lặng, không bày tỏ, không thể hiện cho Lê Khê biết tình
cảm của mình.
Mọi chuyện sẽ chẳng có gì thay đổi nếu như không
có sự trở lại của Kha Văn Hằng và tai nạn bất ngờ của con gái Lê Khê và Hướng Đình.
Cách dẫn chuyện của tác giả khá ấn tượng. Lê
Khê hằng ngày nghe đồng nghiệp bàn tán chuyện hẹn hò của Hướng Đình và Tỉnh Lan
như chuyện của người dưng tình cờ nghe qua. Nếu không phải lúc đầu, văn án giới
thiệu Hướng Đình là nam chính mình còn tưởng đây chỉ là một nhân vật trong chuyên
mục giải trí của tòa soạn mà Lê Khê làm việc.
Hơi đáng tiếc môt chút với kết thúc chóng vánh
của truyện, bởi sự thật chỉ vừa được hé lộ. Nếu có thêm ngoại truyện thì có lẽ
sẽ hoàn hảo hơn. Nhưng phải chăng chính một chút thiếu lại khiến người ta không
thể nào quên được?